(Sáng tác vào mùa Phật đản 2003)
Thích Nhật Từ
THỨC DẬY
Ngủ dậy tâm tỉnh thức
Thân an lạc trọn ngày
Nguyện mọi loài chứng đắc
Tính tuệ giác Như Lai.
XUỐNG GIƯỜNG
Từng bước chân thảnh thơi
Mang an lạc cho đời
Nguyện mọi loài nơi nơi
Thoát khỏi kiếp luân hồi.
MỞ CỬA
Mở cửa đón trời tuệ
Xóa tan mọi u mê
Nguyện người tỏ bản thể
Chân như quyết trở về.
LẤY NƯỚC
Nước lấy từ suối sông
Nước lấy từ lòng đất
Nguyện mọi loài chứng nên
Tâm tịnh thanh chân thật.
RỬA MẶT VÀ TAY CHÂN
Nước có thể tẩy sạch
Mọi cấu uế của đời
Nguyện người người thanh bạch
Cho sự sống sáng ngời.
SÚC MIỆNG
Súc miệng và đánh răng
Cho lời, tâm thơm sạch
Nguyện người có khả năng
Chuyển nhơ thành thanh tịnh.
VÀO NHÀ CẦU
Vốn không nhơ không sạch
Sạch nhơ do tâm sanh
Chân như tỏ nguồn mạch
Ba nghiệp thường tịnh thanh.
CHÙI CẦU
Tẩy sạch mọi nhơ bẩn
Cho đời ngát hương hoa
Nguyện mọi người chứng đặng
Tâm thanh tịnh bao la.
TẮM
Dòng nước tẩy xác thân
Cho tâm khỏi bụi trần
Nguyện mọi loài chúng sanh
Được ngọc Phật trong ngần.
QUÉT DỌN
Quét dọn rác thiền môn
Cho nghiệp sạch lớn dần
Nguyện mọi loài trọn nên
Tâm hương đủ năm phần.
ĐỔ RÁC
Với khả năng chuyển hóa
Rác sẽ thành hương thơm
Kim cương ngời trong đá
Vô thường tỏ nguồn chơn.
CẮM HOA
Xin trang nghiêm cõi Phật
Bằng các đóa hoa tâm
Xin mọi loài đến được
Đất thánh đẹp vô ngần.
THAY NƯỚC BÌNH HOA
Thay nước cho hoa tươi
Hoa làm đẹp cuộc đời
Nguyện mọi loài chuyển hóa
Tâm hoa nở rạng ngời.
ĐỐT ĐÈN
Thắp sáng đèn chánh niệm
Cho đời thoát tối tăm
Nguyện quang minh hiển hiện
Đời theo hạnh Quán Âm.
DÂNG HƯƠNG QUẢ
Đem hoa trái từ tâm
Cúng dường lên chư Phật
Mong mọi loài chúng sanh
Ấm no trên mặt đất.
CẦY ĐẤT
Người tìm vàng nơi đất
Đất tìm Phật nơi tâm
Đất, tâm và tính Phật
Ba một vốn thậm thâm.
LÀM VƯỜN
Siêng nhổ cỏ vườn tâm
Cho giống thiện nẩy mầm
Chuyên cần xới đất thức
Cho nhân cách trưởng thành.
TRỒNG CÂY
Cây cho ta bóng mát
Cho khí thở trong lành
Thành tâm gieo giống Phật
Cho tuệ giác viên thành.
TƯỚI CÂY
Tưới cây cho xanh tốt
Tưới tâm cho lặng yên
Tham sân si lịm tắt
Vượt sanh tử ba miền.
LẶT RAU
Lặt rau tươi xanh ngát
Loại bỏ phần hư, sâu
Nguyện người lặt rau Phật
Được chân tâm nhiệm mầu.
UỐNG NƯỚC
Uống nước trong lặng im
Cho tâm tư thiền định
Nguyện người người bình an
Không còn các tâm bịnh.
NÂNG BÁT CƠM
Nâng bát cơm hai tay
Thương nhà nông khổ cực
Nguyện người khỏi đắng cay
An vui trong Phật lực.
CẦM ĐIỆN THOẠI
Cầm ống nói trên tay
Âm thanh truyền vạn dặm
Nguyện nói lời Như Lai
Cho tình người sâu đậm.
CHẠY XE ĐẠP
Thăng bằng trên yên xe
Thong thả từng nhịp đạp
Người trí chuyển tâm mê
Lạc an từng nhịp đập.
LÁI XE
Tôi và xe đồng hành
Trên trăm đường vạn hướng
Bận chi chuyện chậm nhanh
Để tâm lìa chân tướng.
MẶC ÁO QUẦN
Nhớ công lao thợ dệt
Giúp ai che tấm thân
Nguyện cho người tâm huyết
Nối liền những chia phân.
KHOÁC CÀ SA / HẬU
Khoác vào áo thoát tục
Cho tâm tư thảnh thơi
Nguyện mọi loài đạt được
An vui ngay cõi đời.
ĐẮP Y
Khoác vào y giải thoát
Áo ruộng phước trời người
Nguyện mọi loài chứng đắc
Pháp thân Phật ba đời.
CHẤP TAY
Xin tặng người búp sen
Ngát thơm đời hương Phật
Xin mọi loài chứng nên
Tịnh thanh ba-la-mật.
SOI GƯƠNG
Soi gương thấy chân tâm
Vốn chẳng từng dơ sạch
Nguyện mọi loài chúng sanh
Chánh niệm soi nguồn mạch.
VÀO THIỀN ĐƯỜNG
Thanh thản trong thiền đường
Thở sống sâu từng phút
Nguyện mọi người xả buông
Không bận chuyện được mất.
NGỒI XUỐNG
Ngồi như cội bồ-đề
Cho thân tâm thiền định.
Nguyện mọi loài hết mê
Sống phút giây thức tỉnh.
ĐIỀU THÂN
Ngồi trong thế hoa sen
Cho chân tâm khai mở
Nguyện mọi người chứng nên
Nguồn an vui muôn thuở.
ĐIỀU HƠI THỞ
Thở vào ra thư thả
Cho tâm tư lắng trong
Nguyện người theo đạo cả
Sống hiện tại thong dong.
ĐI VÀ SỐNG
Hãy đi bằng tâm chơn
Dạo chơi khắp pháp giới
Hãy sống bằng tình thương
Thơi thới.
CHUNG LỐI
Khi đi chung một lối
Xa nhau vẫn gần nhau
Đạo đời cùng một mối
Thanh cao.
XIẾT CHẶT
Tay ta nắm tay người
Cho tình thương liên đới
Tâm ta nối tâm người
Một gồm thâu pháp giới.
NHỊP BƯỚC
Từng bước chân thảnh thơi
Từng nhịp tâm giải thoát
Vô thường tỏ nguồn khơi
Chứng đắc.
BƯỚC
Từng bước nở hoa sen
Gôm tâm về một mối
Từng bước tâm an nhiên
Mở lối.
DẠO CHƠI
Con bướm vờn cánh hoa
Cánh hoa vui đùa gió
Gió dạo cõi bao la
Quên ta người, đây đó.
NHẬN DẠNG
Đang đi trên núi tuyết
Chớ tìm hạt sương rơi
Đang dầm mình dưới biển
Chớ tìm nước nguồn khơi.
CHUYỂN HÓA
Chánh tâm trong biết đủ
Không thiếu cần gì thêm
An vui từng nhịp thở
Rác sẽ biến thành sen.
TỊNH ĐỘ
Tròn đầy tín hạnh nguyện
Tịnh độ trong tầm tay
Tâm thanh tịnh, vô nhiễm
Tịnh độ đã hiện bày.
DUNG THÔNG
An nhiên chẳng lay động
Không sắc và sắc không
Núi cao và biển rộng
Vạn vật thảy dung thông.
NHẬN CHÂN
Đi về phía mặt trời
Bỏ sau lưng bóng tối
Sống ngay kiếp con người
Để nhận ra nguồn cội.
BẤT NHỊ
Chớ bận chi không sắc
Thiên sai và như thị
Rác và hoa đâu khác
Từ cái nhìn bất nhị.
MỘT VÀ HAI
Ta và người thành hai
Trong ghét thương đắp đổi
Ta và người không hai
Trong tử sinh chấp nối.
KHÔNG TĂNG KHÔNG GIẢM
Hoa nở đầy lối cũ
Mây tụ tán cuối trời
An nhiên từng nhịp thở
Pháp nào có đầy vơi!
TRÔI
Mặc dòng đời trôi chảy
Vẫn nguyên nét chân như
Mặc thời gian đi mãi
Lợi danh quyết tạ từ!
VẪN GƯƠNG MẶT THẬT
Tháng ngày phiêu bạt quên chân tính
Trở giấc trời lên bổng giật mình
Mộng huyễn Nam Kha nay bừng tỉnh
Vẫn gương xưa ấy vẫn bóng hình!
CẤT BƯỚC
Bình minh gọi sương tan trong nắng sớm
Vầng trăng khuya nhường bước ánh trời cao
Chim ríu hót chú tiều phu cất bước
Muôn dặm trình tỉnh thức khỏi chậm mau.
NGUỒN CỘI
Sắc không và không sắc
Vô thủy và vô chung
Ngộ thời cùng một gốc
Dung thông.
NHƯ THỊ
Mặt trời tỏ tầng xanh
Cây bách già tuế nguyệt
Trong nhịp sống tịnh thanh
Tịch diệt!
CHÂN THƯỜNG
Trong tuyết phủ mù sương
Hoa xương rồng tươi nở
Trong lạnh giá trần gian
Tâm chân luôn khai mở.
NHỊP TIẾNG
Từng nhịp mỏ nhẹ rơi
Trong không gian vắng lặng
Từng tiếng tâm sáng ngời
Thượng thặng!
KHÔNG
Cây trúc xanh rỗng ruột
Cây chuối lớn lõi không
Ruột lõi không một vật
Như nước chảy trên sông.
ĐẾN ĐI
Ta đến bằng tay trắng
Ta đi rán trời không
Mưa nhỏ từng giọt đắng
Lãng đãng mây phiêu bồng.
CÒN MẤT
Đâu cái còn cái mất
Đâu cái có cái không
Có còn chăng nghiệp lực
Dòng tâm tưởng mênh mông.
PHIÊU LÃNG
Thuyền chao cơn sóng biếc
Sinh tử há hồi đầu
Bao tháng ngày phiêu lãng
Vô thường và bể dâu.
CÁT BỤI
Dấu chân mờ cát bụi
Không gian vốn lặng trôi
Róch rách chừ bên suối
Vô thường nên đắp bồi.
TÙY DUYÊN
Nét thời gian quên lãng
Nhắc ai nhớ chuyện xưa
Bụi xóa mờ chân khách
Từng nhịp sống thoi đưa.
THOÁNG CHỐC
Lá rơi mùa thu vắng
Bồng bềnh bọt biến khơi
Tóc xanh nay điểm trắng
Thoáng đời như mây trôi.
SEN TÂM
Mon men về lối cũ
Từng bước chân thảnh thơi
Núi vắng hoa say nụ
Búp sen tâm tuyệt vời.
VÔ THANH
Cảnh vắng chim ríu rít
Mây trôi gió vô tình
Đường mòn chân xa tít
Khách thiền cười vô thanh.
VÔ NGÔN
Mây trôi, trời mờ tỏ
Mây tạnh, trời rạng soi
Chợt thấy hoa đào nở
Lòng như hoa không lời.
RẢO BƯỚC
Lữ khách đèo nắng xế
Mon men ở lưng triền
Chân rão từng bước nhẹ
Không động cảnh u huyền.
MẶC TÌNH
Gió thoảng, tùng réo rắc
Vạn vật như một thôi
Đánh giấc dài bên suối
Mặc tình mây trắng trôi.
BỪNG SÁNG
Bình minh trời toả sáng
Ríu rít chim ca vang
Thông reo theo gió thoảng
Tâm bừng sáng lạc an.
TRÀ THU
Lá thu vàng rơi rụng
Tóc xanh thoáng bạc màu
Chén trà bên suối vắng
Trầm lắng cạn đêm thâu.
NGẮM CẢNH
Chim hót trên núi vắng
Nắng dọi mây trắng trôi
Chợt thấy hoa đào thắm
Lòng thanh thản vô lời.
BẬN CHI VÔ THƯỜNG
Gió thoảng từng cơn nhẹ
Mây lãng đãng trời xanh
Giấc thiền quên nắng xế
Mặc vô thường giục nhanh.
GIÓ THOẢNG MÂY TRÔI
Phong trần nửa hoàng hôn
Chiêm bao một cõi đời
Tỉnh mê trong dâu bể
Như gió thoảng mây trôi!
MẶC AI
Thuyền đôi bờ ì ạch
Sông dòng chảy muôn đời
Kìa, con chim luyện cánh
Tự tại bốn phương trời.
***