Phật Pháp Là Ánh Sáng Cứu Độ Thế Gian

(giảng tại chùa Tín Nguyện ở Philippin)

    Kính thưa các bạn đồng tu! Ở trong thời đại thế sự hỗn loạn, lòng người không ổn định, bất an này, thế mà chúng lại có cơ hội, được nghe Phật pháp, tuyên giảng phương pháp giải thoát của Phật-đà một cách an ổn, vui vẻ, tôi cho rằng đây là ân huệ của ba ngôi báu (Tam Bảo), lòng từ bi của đức Như Lai!

    Hôm nay giảng tại chùa Tín Nguyện này, cũng là buổi giảng đầu tiên trong năm mới, cho nên tôi lấy đề tài có hai chữ, đó là “quang minh” (ánh sáng). Tôi thấy tuyệt đại đa số, đều luôn mong cầu ánh sáng, đều mong muốn có được ánh sáng, không nghi ngại gì nữa, trong cuộc sống hằng ngày nếu có ánh sáng mới có khả năng đạt được bình an. Nhưng, trong vũ trụ bao la này, đầy dẫy sự đen tối, vậy ai có thể đem ánh sáng đến cho bạn đây? Chỉ có đức Thế Tôn và phương pháp giải thoát của Ngài. Hay nói cách khác, mọi người chỉ cần có niềm tin thanh tịnh nơi Phật pháp, mới có khả năng đạt được ánh sáng.

    Chúng ta thường nghe rất nhiều người nói, thế giới này có quá nhiều sự đen tối, bất kể đứng ở góc độ, quốc gia nào, cũng đều tràn ngập mâu thuẫn và rất nhiều rất nhiều hình thức đấu tranh, những thứ này dẫn đến đau khổ hoặc muộn phiền. Người thực tập phương pháp giải thoát của Phật-đà phải hiểu rõ điểm này, nhận chân sự đen tối của xã hội và thế giới, nhờ đó mới có tâm tìm cầu ánh sáng ngay trong đen tối.

    Nếu chúng ta nói từ góc độ Phật pháp, sở dĩ thế giới, nhân loại này có đen tối, hỗn loạn, căn bản đều do chúng ta. Ai cũng cho rằng mình đúng, rất thông minh, có cách giải quyết vấn đề hay nhất. Kì thật, nhân loại chẳng thông minh gì cả, cũng không có cách giải quyết nào tối ưu. Chúng ta thường xem việc xấu là tốt, mà việc tốt thật sự thì chẳng ai chịu làm, đặc biệt xem sai lầm là chính xác, nhận khổ làm vui, bạn nghĩ xem nhân loại có thông minh không? Ví dụ, nhân loại càng ngày càng thông minh, khoa học, văn minh cũng tiến bộ hằng ngày, nhưng những sản phẩm của thông minh này sinh ra lại hại chính mình, đem đến sự đe dọa như thế nào cho nhân loại? Đó chính là ai ai cũng lo sợ chiến tranh sắp xảy ra, lo lắng thảm họa chiến tranh nguyên tử bùng phát, đây là bằng chứng sống cho sự sai lầm của thông minh. Do đó, những kết quả của phát minh và tiến bộ ngày nay, đều là mối thảm họa cho nhân loại.

    Nói như vậy không phải tôi cho tiến bộ của khoa học không tốt, mà mục đích tôi muốn chỉ cái không thông minh của nhân loại, không biết cách lợi dụng khoa học, ngược lại để khoa học điều khiển mình. Giống như dao, không biết dùng nó để làm lợi cho mình, ngược lại để nó làm hại mình. Bởi không biết khéo léo sử dụng khoa học, cho nên tuy khoa học tiến bộ mà nhân loại vẫn cứ mãi xoay vần, dò dẫm trong đêm dài đen tối. Phật pháp muốn từ trong đen tối chỉ cho chúng ta con đường sáng để thoát khỏi đen tối!

    Nhân loại ở trong đêm dài đen tối, thường sinh ra tâm lí sai lầm, sợ hãi, sầu khổ, giống như ở trong căn phòng tối, không phải không thấy đồ đạt, mà là nhìn nhầm, có khi nhìn sợi dây ngỡ con rắn, hoặc cho bóng của tia chớp là người, hoặc đi lại sai lầm.

    Tất cả những tôn giáo trên thế giới, đều cho rằng mình sẽ chỉ cho chúng sinh con đường sáng, những học vấn cũng tự cho mình là chân lí. Kì thật, chỉ có Phật pháp mới là chân lí. Đức Phật Thích-ca Mâu-ni thành Phật cách đây hơn 2.000, duy chỉ Phật pháp mới có ánh sáng (hay nói cách khác, chỉ có Phật pháp mới cho ta phương pháp giải thoát thật sự). Ánh sáng của Ngài có khả năng cho chúng ta ánh sáng, soi sáng lòng người và trải khắp các nơi. Hiện tại mọi người niệm “A-di-đà Phật”, nghĩa là đang niệm “ánh sáng vô lượng”. Đức Thế Tôn độ chúng sinh bằng hai loại ánh sáng, đó là ánh sáng của đại trí tuệ và ánh sáng của đại từ bi. Ánh sáng đại trí tuệ của Đức Phật, giúp cho nhân loại nhận chân được: Trước khi chưa sinh ra như thế nào, chết rồi sẽ như thế nào, thế nào là thiện ác, vả lại còn chỉ rõ tại sao nhân loại có thống khổ. Nếu chỉ cho chúng ta thấy con đường thống khổ không vẫn chưa đủ, do đó chỉ thêm con đường giải thoát khỏi thống khổ, đạt được an vui, hạnh phúc, đây đều là ánh sáng đại trí tuệ của Ngài đã chỉ cho chúng ta một cách hết sức rõ ràng. Nếu chúng ta có thể tiếp nhận ánh sáng đại trí tuệ này, sẽ không còn sai lầm, nương theo ánh sáng đại trí tuệ của Phật để hiểu rõ ý nghĩa chân chính nhân sinh. Tới đây, sự thông minh của nhân loại đã không còn chỗ dựa, mà sai lầm của nhân loại thì lại quá nhiều. Thầy Xá-lợi-phất từng nói: “Nếu mọi người không đạt được ánh sáng đại trí tuệ của Phật, thì cũng chẳng khác nào người mù, không nhìn thấy được thứ gì cả, mà ánh sáng bên ngoài cũng không thể truyền vào.” Đây là đạo lí.

    Đức Thế Tôn không chỉ dùng ánh sáng đại trí tuệ chiếu soi chúng ta, mà còn dùng ánh sáng đại từ bi cứu độ chúng ta. Không có lúc nào, không có nơi nào, Ngài không dang tay cứu độ, giáo hóa chúng ta, Ngài quan tâm, lo lắng cho chúng ta còn hơn con mình sinh ra. Nếu chúng ta đạt được ánh sáng đại từ bi, trong tâm sẽ có cảm giác hết sức an ninh, không có sầu muộn và khổ não. Giống như em bé đi một mình, trong lòng luôn sợ đi lạc, bị người bắt nạt, nếu đi chung với mẹ, cảm giác sợ sệt này không còn, bởi vì có được năng lượng từ bi của mẹ hiền che chở. Người học Phật nếu còn thấy ưu sầu, khổ não, thì chưa có niềm tin chân chính, chưa hiểu rõ Phật pháp, cho nên không đạt được sự soi rọi ánh sáng từ bi của Phật.

    Ánh sáng từ bi của Phật chiếu khắp muôn nơi, chẳng chỗ nào không có, song có người sẽ nói rằng họ không tiếp nhận được, cái này cũng giống như ánh sáng bề ngoài của mặt trời rất lớn, không nơi nào không chiếu đến, nhưng chúng ta ở trong nhà đóng tất cả cửa lại, không cho ánh sáng lọt vào. Cho nên, chỉ cần chúng ta có được niềm tin chân chính, liền có thể đoạn diệt phiền não, sầu muộn, tự nhiên ánh sáng sẽ chiếu đến. Tôi nghĩ có nhiều người muốn hỏi: Tâm của tôi rất tốt, cũng rất tin Phật, vậy tại sao không nhận được ánh sáng? Tôi thấy trong nước mình có hiện tượng như thế này: Mọi người đến cầu xin Bồ-tát gia hộ cho mình được thành công, phát tài, nhưng một khi niềm hi vọng, mong cầu không được đáp ứng, không thành hiện thực, người ấy sinh ra oán trách Phật, Bồ-tát, chúng ta không nên có tâm như vậy! Cần phải biết: Đã tin Phật, dù gặp bất cứ hoàn cảnh nào, tuyệt đối cũng không được ra điều kiện. Có tín tâm kiên cố, niềm tin vững chắc, tự nhiên có cơ hội đạt được ánh sáng của Phật.

    Đức Thế Tôn từ bi thị hiện xuống thế gian, tuyên giảng phương pháp giải thoát cho chúng ta, dùng ánh sáng đại trí tuệ và ánh sáng đại từ bi chiếu soi chúng ta, giúp chúng ta có được ánh sáng trong cuộc sống, đạt hai ưu điểm:

    1. Thành tựu sự nghiệp: Bất luận chúng ta làm việc gì, đều cần sự chỉ dẫn của ánh sáng, ánh sáng từ của Đức Phật cứu độ khắp chúng sinh, khiến cho ai nấy được an tâm yên trí, đạt được vui vẻ, tất cả công đức. Hết thảy việc lớn nhỏ, đều có thể nương tựa vào ánh sáng đại trí tuệ và đại từ bi của Phật, thu hoạch được những gì mình mong muốn, hi vọng.

    2. Tràn đầy niềm hi vọng: Trong ánh sáng đại trí tuệ và đại từ bi của Phật, luôn luôn có niềm hi vọng vô cùng, người học Phật gặp khó khăn quyết chí không lùi bước, không sợ thất bại. Bởi họ đã tiếp nhận được ánh sáng của Phật, tin tưởng con đường sáng suốt phía trước.

    Cho nên, hết thảy khó khăn trong thế gian, vấn đề ở nơi chính mình, nếu ai ai đều tiếp nhận được ánh sáng của Phật, thì có thể nương ánh sáng đó soi rọi cho người khác. Mình có cái nhìn, suy nghĩ chân chính, nhất định có ảnh hưởng rất lớn đến người khác, đây chính là phương pháp cứu độ thế gian của Đức Phật. Hôm nay được diện kiến các vị tại đây, chia sẻ đề tài “Phật Pháp Là Ánh Sáng Cứu Độ Thế Gian”, hi vọng các vị sẽ tiếp nhận được ánh sáng đại trí tuệ, đại từ bi của Phật, có cuộc sống mãi mãi nằm trong ánh sáng, kính chúc các vị đường trước rộng thênh thang!

 

 
00:00